Băng Di sợ không thoát được vai diễn sau khi quay ‘Cục Vàng Của Ngoại’ và bí quyết “xả vai”

Mr Ti

Sau hai năm vắng bóng, Băng Di trở lại màn ảnh trong Cục Vàng Của Ngoại với vai Thương – người mẹ trẻ sau sinh, một nhân vật đòi hỏi nhiều hơn kỹ năng diễn xuất: cần sự thấu hiểu, từng trải và tiết chế đến tận cùng.

Vai diễn giúp cô bước ra khỏi vùng an toàn, đồng thời chứng minh khả năng nhập vai tinh tế của một diễn viên sẵn sàng đối diện với chính mình để tìm cảm xúc thật. Có những vai diễn không chỉ để diễn mà còn là chiếc gương phản chiếu lại những gì chúng ta đang vấp phải ở cuộc sống đời thường. Vai Thương của Băng Di trong Cục Vàng Của Ngoại là một vai diễn như thế. Một người con gái vừa lớn lên, lần đầu làm mẹ cùng với vết xước đau thương ở tâm hồn.

Không bi kịch hóa, không gào khóc, Di chọn thể hiện hiện nỗi đau của Thương là sự im lặng. Chính sự im lặng ấy lại khiến người xem thấy nhói lòng. Bởi ít nhiều những cá nhân đang mắc phải căn bệnh này đều không biết phải giãi bày về sự thống khổ, khó khăn trong tâm trí của họ như thế nào. Im lặng và lẩn trốn trong “vỏ kén” họ tạo ra chính là cách tốt nhất, an toàn nhất.

Hai năm sau Đất Rừng Phương Nam, Băng Di rời phim trường. Cô tạm gác diễn xuất để toàn tâm cho kinh doanh, chọn một cuộc sống ít ánh đèn hơn. Thế nhưng, trong sâu thẳm, ngọn lửa nghệ thuật vẫn chưa bao giờ tắt bởi cô luôn tin vào chữ duyên: “Di tin vào chữ duyên. Có những thứ không nằm trong kế hoạch, nhưng lại đến đúng lúc nhất.”. Thế rồi, như một sự sắp đặt của số phận, khi Di vừa nghĩ đến chuyện có thể dành toàn thời gian với phim ảnh, tín hiệu ấy đã đến khi một buổi chiều cuối năm 2024, Băng Di nhận được lời nhắn hẹn gặp của đạo diễn Khương Ngọc. Không casting, không kịch bản, không hứa hẹn gì cả. Chỉ là một cuộc gặp nơi một người đạo diễn muốn tìm hiểu con người thật của cô trước khi viết nên nhân vật mới. Họ nói chuyện hàng giờ liền, về cuộc sống, về những nỗi đau, về cách mỗi người đối diện với quá khứ của mình. Và rồi từ những câu chuyện đó, Thương chính là nhân vật được chính Băng Di “xào nấu”.

Để có thể chạm tới cảm xúc của nhân vật này, Băng Di phải nhìn lại chính mình những năm tháng cô từng rơi vào vùng tối sâu nhất khi vào năm 2016, cô từng trải qua giai đoạn trầm cảm nặng. “Lúc đó, Di cảm thấy trong lòng như có một hố đen. Mọi thứ đều vô nghĩa, không vui, không buồn, không còn lý do để sống,” cô nói. Nhưng may mắn thay, lúc này, người bạn thân của cô – ca sĩ Trang Pháp đã kéo cô tham gia Cuộc đua kỳ thú, mong tách Băng Di ra khỏi vùng tối đó: “Khi phải di chuyển, phải chạy, phải cười, mình không còn thời gian để buồn. Và thật sự, nó giúp Di thở lại.”

Thế nhưng, trầm cảm là căn bệnh không bao giờ biến mất hoàn toàn, chỉ ở đấy và chờ ngày “kích hoạt” lại. Khi chuyển sang kinh doanh, áp lực và trách nhiệm khiến cô đôi lần rơi lại vào trạng thái bất ổn. “Phải mất hơn một năm Di mới lấy lại cân bằng. Không phải bằng thuốc, mà bằng việc học cách quan sát và chấp nhận chính mình”, nữ diễn viên nói thêm. Cô cũng chia sẻ, người từng bị trầm cảm phải học cách sống cùng nó: “Không thể dứt hẳn. Mình chỉ có thể giữ nó yên, không để nó bùng lên. Như một trái bom nổ chậm, chỉ cần một tác nhân nhỏ là có thể kích hoạt.”

Để hóa thân thành Thương, Băng Di phải lôi lại tất cả ký ức cũ những đêm trống rỗng, những ngày cơ thể rã rời, những phút giây không còn cảm xúc nào với thế giới. “Di biết là nguy hiểm, vì giống như đang chơi với lửa. Mình đang cố gắng ổn định, nhưng lại tự đẩy mình về đúng chỗ tối tăm nhất mà mình từng rơi xuống”, nữ diễn viên chia sẻ.

Mỗi ngày quay, Băng Di mang tinh thần của Thương về nhà, nặng nề như mang theo cả thế giới u tối của nhân vật. Cảm xúc ấy đeo bám đến mức cô phải tìm cách tách mình ra khỏi vai diễn. Vì thế, nữ diễn viên phải tự tìm cho mình một nghi thức nhỏ để trở lại với đời thật theo hướng dẫn của đàn anh Hứa Vĩ Văn: “Quay xong Di không về thẳng nhà. Di ghé quán rượu nhỏ, uống một ly cocktail nhẹ để ‘xả vai’. Nếu không, Di sợ mình sẽ không thoát ra được.”

Thương không phải kiểu vai bùng nổ, không có nước mắt hay gào thét. Cái đau của cô nằm ở chỗ… không thể hiện ra được. “Người trầm cảm không gào khóc đâu. Họ chỉ im lặng. Và sự im lặng đó, đôi khi còn đáng sợ hơn tiếng khóc”, nữ diễn viên trải lòng về vai diễn.

Khi được hỏi có sợ bị lậm vào nhân vật, Băng Di chỉ mỉm cười: “Di không sợ. Vì chính Thương giúp Di hiểu rõ bản thân mình hơn. Hiểu rằng, để yêu thương người khác, mình phải học cách đối diện với những vết thương của chính mình trước.”

Cô không kỳ vọng vai diễn sẽ “tuyên truyền” hay “đánh thức nhận thức xã hội về trầm cảm”. Cô chỉ mong những người xem đặc biệt là các bà mẹ khi nhìn thấy Thương, sẽ thấy mình được thấu hiểu. Vấn đề tâm lý không chỉ bị ảnh hưởng bởi ngay thời điểm đó mà nó còn chịu tác động sau đó bởi những lời nói “càm ràm” nhắc đi, nhắc lại của bà Hậu – mẹ mình. Vấn đề này có thể xem như là một câu chuyện thường xuyên trong hầu hết các gia đình người Việt.

“Người mẹ sau sinh chịu rất nhiều thiệt thòi cả về thể xác lẫn tinh thần. Nếu nhân vật của Di có thể khiến họ thấy được ai đó hiểu họ, dù chỉ một chút thôi, vậy là đủ”, Băng Di chia sẻ. Sau Cục Vàng Của Ngoại, khán giả không chỉ thấy một Băng Di diễn tốt, mà còn thấy một người phụ nữ thật – Băng Di – từng ngã, từng gượng dậy, và dám sống tiếp: “Di chưa bao giờ nghĩ nghệ thuật là cuộc dạo chơi. Đây là nghề của mình, là nơi mình sinh ra và lớn lên. Và nếu có cơ hội được làm việc với những người giỏi, Di sẽ lăn xả hết mình.”
Với Băng Di, Cục Vàng Của Ngoại không chỉ là sự trở lại sau hai năm vắng bóng. Đó là bước ngoặt cảm xúc và nghề nghiệp, nơi một diễn viên dám mở lại vết thương cũ không để khơi đau, mà để hiểu mình đã đi xa đến đâu.

Ra mắt ngày 17/10/2025, Cục Vàng Của Ngoại của đạo diễn Khương Ngọc nhanh chóng tạo hiệu ứng mạnh mẽ tại phòng vé, thu về hơn 60 tỷ đồng chỉ sau hơn một tuần công chiếu, trở thành một trong ba phim Việt có doanh thu cao nhất mùa thu năm nay.

Khán giả không chỉ khóc vì câu chuyện gia đình thuần Việt mà còn vì những nỗi đau lặng lẽ mà mỗi nhân vật mang trong lòng. Và giữa những vai diễn của hai bà ngoại Hồng Đào, Việt Hương thì nhân vật Thương của Băng Di vẫn lặng lẽ tỏa sáng như một nốt trầm, dịu nhưng thấm, để lại dư âm dài sau khi rời rạp.

Phim điện ảnh Cục Vàng Của Ngoại thuộc thể loại tâm lý gia đình, lấy chủ đề tình cảm Bà – Cháu làm tâm điểm để phát triển những cung bậc cảm xúc hỉ, nộ, ái, lạc trong hành trình trưởng thành của đứa cháu nhỏ được bà ngoại bảo bọc từ khi còn đỏ hỏn cho đến lúc trưởng thành.

Bên cạnh đó, đạo diễn Khương Ngọc không chỉ khắc họa một cách tinh tế qua những tình tiết, hành động nhỏ trong phim mà còn khéo léo đưa khán giả thành chứng nhân của xóm nhỏ nơi có hai bà ngoại lo cho các con, các cháu đối mặt và bước qua sóng gió của cuộc đời ra sao. Đồng thời đề cao giá trị tình cảm thiêng liêng, cách cư xử, ngại ngùng thể hiện yêu thương của các thế hệ với nhau.

Phim điện ảnh Cục Vàng Của Ngoại do 856 Pictures, V Pictures sản xuất và CJ CGV phát hành, hiện đang chiếu tại tất cả các cụm rạp trên toàn quốc. Các diễn viên cùng ekip phim cũng vừa hoàn thành xong các chuyến giao lưu quảng bá phim tại khu vực miền Tây.