Cát Tường: “Kinh doanh trì trệ mùa dịch nhưng tôi vẫn cố gồng gánh.”

Mr Ti

Thấy tài xế riêng không thể về quê vì dịch, diễn viên, MC Cát Tường hỗ trợ anh tiền thuê nhà và ăn uống mấy tháng qua.

– Công việc của chị bị ảnh hưởng thế nào thời dịch?

– Tôi nghỉ kinh doanh online từ khi có Chỉ thị 16, bởi các dịch vụ giao hàng trong TP HCM và liên tỉnh đều gặp khó khăn. Thu nhập giảm nhiều lắm, nhưng tôi có tích lũy trước nên cũng không đến nỗi nào. Tôi đang điều hành một công ty nhỏ bán thực phẩm chức năng và mỹ phẩm, từ khi giãn cách đã cho nhân viên về quê. Các em đăng ký nhận gói an sinh để trang trải chi phí thời dịch. Thấy họ đang chờ duyệt, tôi xót ruột nên chủ động trích tiền túi trợ cấp, bên cạnh đóng bảo hiểm hàng tháng theo quy định của nhà nước. Riêng tài xế không ký hợp đồng lao động nhưng được tôi hỗ trợ nhiều nhất, vì em phải trả tiền thuê nhà.

Dù doanh thu công ty bằng 0, tôi muốn san sẻ phần nào với những người đã sát cánh cùng mình trong công việc. Một nhân viên nhờ tôi đăng bài trên Facebook giúp họ bán thịt cá, tôi cũng nhận lời. Mình may mắn hơn nhiều người nên giúp được ai thì giúp. Thời gian này, thu nhập chính của tôi đến từ việc ghi hình các show truyền hình. Tuy nhiên, cát-xê giảm nhiều. Chúng tôi cũng chia sẻ với nhà sản xuất vì họ không có tài trợ, chủ yếu là làm để giữ khán giả. Cát Tường cảm thấy vui khi mang lại nhiều giá trị cho người khác.

– Chị thích nghi ra sao với hình thức làm việc tại nhà?

– Ban đầu, các đơn vị truyền thông không nghĩ giãn cách kéo dài nên lùi ngày quay vài lần. Đến khi hết chương trình để phát sóng truyền hình, chúng tôi buộc lòng chuyển sang phương án quay online. Thật sự, dù đã cố gắng hết sức, tôi vẫn thấy làm việc quá khó. Ngoài không rành công nghệ, việc kết nối với người khác qua màn hình điện thoại nhỏ xíu khiến tôi bị tuột cảm xúc so với ghi hình ở phim trường với hàng trăm khán giả. Có khi tham gia một chương trình với bốn người, chỉ cần đường truyền internet của một nhà mất kết nối, tất cả phải làm lại. Áp lực của tôi lớn khi phải là người giữ “lửa”, để không khí không bị nhàm chán.

Tôi cũng được mời dạy online cho một khóa dẫn chương trình. Dù nhận được phản hồi khá tốt, được các học viên yêu mến, tôi chưa dám nhận lớp tiếp theo. Tôi sợ cảm giác nói chuyện trước cái máy tính suốt hai tiếng, không nhìn rõ các gương mặt học viên hay sự hưởng ứng của họ. Về điểm này, có lẽ tôi không thích nghi nhanh nhạy như lớp nghệ sĩ trẻ. Tôi nói với trung tâm nơi tôi hợp tác là đợi hết dịch mới dạy tiếp, để được tương tác với mọi người.

– Con gái chị hỗ trợ mẹ trong công việc thế nào?

– Con gái giúp ghi hình tôi tại nhà, theo yêu cầu của các chương trình. Tôi giao cho con phụ trách kỹ thuật và chép file gởi chương trình. Các biên tập bây giờ làm việc trực tiếp với con chứ không còn thông qua tôi nữa. Tường An về nước trước Tết năm nay, đến giờ cũng được bảy tháng rồi. Trong tình hình dịch còn căng thẳng, tôi không chắc bé có kịp bay về Australia để bắt đầu năm học mới. Nhưng hiện tại, tôi thấy mừng vì có con đồng hành trong những ngày tháng này, nếu không chắc tôi sẽ rất cô đơn.

– Chị đã làm gì để tìm cảm hứng cho mình thời dịch?

– Tôi đọc báo, thấy mọi người thường đề cập các bí quyết để không nhàm chán khi ở nhà, học nhiều thứ mới mẻ… Tuy nhiên, tôi lại nghĩ đôi khi không làm gì cũng là điều tích cực. Tôi đã làm việc không ngừng nghỉ suốt nhiều năm qua, ở ngoài đường còn nhiều hơn ở nhà. Tính tôi nóng, nghĩ là làm, làm không được sẽ mất ăn mất ngủ. Chỉ cần lóe lên ý tưởng mới, tôi lập tức trao đổi với ê-kíp trong nhóm chat. Phần lớn ý tưởng kịch bản show Cát Tường 1001 chuyện và Hẹn hò cùng Cát Tường là do tôi nghĩ ra. Còn bây giờ, tôi cho phép mình sống buông thả một chút, chẳng hạn thức đến 1h sáng để “cày” phim và ngủ nướng đến 10h. Việc làm tích cực nhất của tôi trong ngày có lẽ là dành ra một tiếng để tập thể dục và nấu ăn cùng con gái.

Những ngày qua, có nhiều tin tức tiêu cực liên quan đến giới nghệ sĩ. Tôi cũng chán nản vì không làm gì vẫn vướng thị phi do tin giả từ mạng xã hội. Mẹ tôi chưa tìm hiểu kỹ nên rất lo buồn, suốt ngày gọi điện dặn con không được phát ngôn linh tinh. Có ngày, tôi không nhìn đến chiếc điện thoại suốt 24 tiếng và thấy thật nhẹ nhõm.

– Tình yêu quan trọng thế nào với chị lúc này?

– Tình yêu xếp thứ ba sau sức khỏe, gia đình, cuối cùng mới là công việc. Sức khỏe quan trọng nhất vì tôi phải khỏe mới đi nhiều nơi, làm nhiều chương trình để kiếm tiền nuôi con. Tôi nghĩ yêu bản thân không có gì sai. Tôi rất chú trọng sắc vóc của mình. Mình già, xấu quá thì làm sao giữ chân được khán giả.

Giữa tình yêu và sự nghiệp, tôi sẽ chọn tình yêu, nếu gặp được người thật sự xứng đáng. Vì ở tuổi này, tôi cần cuộc sống bình yên, có người chia sẻ mỗi ngày. Nhưng vì bây giờ chưa có ai bắt lựa chọn, tôi cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ cố gắng làm mọi thứ mình muốn.

Hết giãn cách xã hội, điều đầu tiên tôi sẽ làm là chở con gái về quê ở Vĩnh Long thăm bố mẹ, sau đó cả nhà cùng đi Huế chơi. Công việc kinh doanh để tính sau, tôi nhớ gia đình lắm rồi.