‘Cục Vàng Của Ngoại’: Nước mắt, ký ức và sự thật trần trụi về câu nói ‘Cháu hư tại bà’

Mr Ti

‘Cục Vàng Của Ngoại’ tiếp tục gây chú ý với clip hậu trường thứ tư, khai thác sâu sắc và chân thực mối quan hệ đặc biệt giữa bà và cháu – một biểu tượng quen thuộc và thiêng liêng trong văn hóa gia đình Việt Nam.

Trong những ngày gần đây, loạt clip hậu trường của bộ phim Cục Vàng Của Ngoại liên tục được tung ra, mang đến cho khán giả cái nhìn chân thật và gần gũi về quá trình thực hiện cũng như những câu chuyện đời thường phía sau màn ảnh. Những chia sẻ về ký ức tuổi thơ, tình cảm gia đình, đặc biệt là mối quan hệ giữa bà và cháu, đã chạm đến trái tim nhiều người xem.

Tiếp nối những câu chuyện xúc động ấy, đạo diễn Khương Ngọc hé lộ lý do chọn hình tượng người bà làm trung tâm câu chuyện: “Tôi đã làm phim về chị, về mẹ rồi, lần này tôi muốn kể về một người lớn hơn, cao cả hơn, thân thuộc hơn, đó là bà. Ai cũng có bà.”

Song đó, trong clip hậu trường thứ 4, đạo diễn Khương Ngọc đã khai thác sâu sắc hơn khía cạnh đặc biệt trong tình cảm bà cháu qua câu nói quen thuộc trong dân gian: “Cháu hư tại bà.” Tuy mang tính đùa vui, nhưng câu nói này lại phản ánh một hiện thực rất đời khi bà thường là người đứng về phía cháu, bất chấp đúng sai.

“Bà, bà ngoại, bà nội là người luôn bảo vệ đứa cháu của mình bất chấp mọi lý lẽ. Cháu có hư, có sai, bà vẫn bênh. Và cái tình thương đó, cái sự bảo bọc đó đôi khi nó lại là một cái thứ gì đó khiến cho đứa trẻ cảm thấy khó chịu, cảm thấy ngột ngạt hoặc có thể là giúp cho nó tốt hơn hoặc cũng có thể làm cho nó trở nên không tốt. Chính vì thế mà có câu ‘cháu hư tại bà’”, nhà sản xuất Nguyễn Ngọc Thạch chia sẻ.

Tình yêu ấy đôi khi tạo nên những mâu thuẫn nhẹ nhàng, những cảm xúc trẻ con mà lớn lên rồi, người ta mới hiểu: hóa ra đó là thương.

Trong clip hậu trường, nghệ sĩ Việt Hương người thủ bà Hậu trong phim cũng đã có những chia sẻ rất thật về ký ức tuổi thơ với bà ngoại, đặc biệt là cảm giác bị “bà ngoại thiên vị”: “Bà ngoại không thương Hương mà thương chị Hai. Hồi Tết, hai chị em nằm ngủ, bà gõ gõ rồi kêu: ‘Hà ơi, dậy đi, bà ngoại mua cho con khúc vải đẹp lắm để may đồ Tết!’ Hương nằm kế bên mà bà không kêu. Hương biết là bà nghĩ Hương mạnh mẽ hơn, không cần lo như chị Hai.”

Việt Hương kể thêm, bà ngoại thương chị vì chị nhìn yếu ớt, hiền lành. Còn Hương, từ nhỏ đã học giỏi, biết bảo vệ mình nên… bị “cho ra rìa”. Những câu chuyện như thế không hiếm trong các gia đình Việt, và đó chính là chất liệu rất đời giúp Cục Vàng Của Ngoại chạm đến cảm xúc khán giả.

“Chị của Hương hồi nhỏ được đi học võ là tại vì chị nhìn thấy yếu ớt, mình đi học múa. Mà khi chị về chị tập võ về, có khi chị đánh mình cái ngay bụng, cái bà ngoại hỏi chị Hai có sao không chứ không phải hỏi Hương”, nữ diễn viên chia sẻ.

Khi nhắc đến vai diễn cô cháu gái trong phim, diễn viên Lâm Thanh Mỹ không giấu được sự xúc động, bởi với cô, những ký ức về bà ngoại không chỉ là kỷ niệm, mà còn là một phần tuổi thơ rất đỗi thân thương. Lâm Thanh Mỹ kể: “Ngoại là người chăm em từ bé, cho đến khi em đi học mẫu giáo thì em vẫn gần gũi với ngoại nhất. Ba mẹ thì đi làm suốt, còn ngoại là người dắt em đi học, về nấu cơm cho em ăn, ngủ chung với em… Cho nên tụi em rất gần gũi.

Em còn nhớ hồi nhỏ, ngoại rất hay kêu em massage cho ngoại, bóp tay, bóp chân vì người lớn mà, hay nhức mỏi. Ngoại thích lắm, cứ bảo em làm hoài. Đó là một trong những điều em nhớ nhất về ngoại.”

Hoàng Anh Panda chia sẻ về tình cảm đặc biệt dành cho bà ngoại người luôn chăm sóc và yêu thương anh từ khi còn nhỏ: “Bà ngoại chắc chắn luôn đặt em lên số 1 rồi. Nhà em hồi xưa bán quán ăn, nên cuộc đời em sinh ra đã được ăn ngon. Dù cuộc sống có phần nhẹ nghèo, nhưng bà ngoại luôn cho em ăn đồ ăn ngon và cực kỳ chiều chuộng em. Em cần gì hay muốn ăn gì, bà ngoại đều sẵn sàng nấu cho. Với em, bà ngoại luôn là người tuyệt vời nhất. Dù bà hay la mắng, nhưng khi em gọi hỏi hay cần gì, bà luôn đồng ý hết. Vì vậy, với em, những bộ phim về bà nội, bà ngoại luôn mang lại cảm xúc rất gần gũi. Đặc biệt, con cháu thường sẽ gắn bó và thân thiết với bà ngoại, bà nội hơn là với mẹ.”

Bên cạnh đó, clip hậu trường cũng chạm đến một khía cạnh tinh tế khác: khi sự quan tâm của người lớn vô tình xâm phạm không gian riêng tư của trẻ nhỏ.

Thư Đan vai Ti cháu ngoại của Hồng Đào trong phim cũng đã tiết lộ có một lần giấu một món đồ trong túi nylon màu đen. Người bà vì lo lắng nên muốn kiểm tra, nhưng bị cháu phản ứng dữ dội. Sau đó, bà khóc. Và nữ diễn viên đã nhận ra, đôi khi người lớn chỉ đang cố gắng hiểu và thương theo cách của họ.

“Hồi đó, lúc em học cấp 2, em mua một món đồ và giấu trong túi ni lông màu đen. Bà nội em thấy vậy, bà là người lớn mà, thấy cháu mình cứ giấu giấu, bà cũng muốn mở túi ra xem. Nhưng em lại không chịu, em phản ứng rất gay gắt. Đột nhiên, em thấy bà khóc, lúc đó em mới suy nghĩ lại, tự hỏi liệu mình có quá đáng không.

Thực ra, với một đứa trẻ, ai cũng có một khoảng trời riêng, một món đồ mà mình nghĩ không phải là bí mật gì to tát với người lớn đâu, nhưng đó là thứ mình muốn giữ riêng cho mình. Tuy nhiên, đôi khi người lớn lại đến gần và muốn tìm hiểu, có thể họ lo lắng, sợ rằng thế giới xung quanh mình có thay đổi gì hay có vấn đề gì không. Họ không hiểu vì sao mình lại không muốn chia sẻ, họ cảm thấy lo lắng vì không thể bước vào thế giới riêng của mình. Nó cũng giống như khi em diễn với bà ngoại, bà muốn mở cặp của em, mà em cứ nhất quyết không cho”, Thư Đan trải lòng.

Nghệ sĩ Hồng Đào, một gương mặt kỳ cựu khác trong phim, cũng chia sẻ một góc nhìn rất gần gũi và cảm động về tình cảm trong gia đình. Nữ nghệ sĩ kể rằng, trong nhà mình, con cháu có thể cãi cha mẹ, nhưng chưa từng cãi bà ngoại bởi từ bà luôn toát ra một tình thương chân thành và đầy bao dung.

“Hồng Đào nghĩ con người với con người, nhất là giữa cháu với bà, nếu bà trao cho cháu yêu thương thì chắc chắn cháu sẽ trao yêu thương lại cho bà. Mình thấy rõ ràng, ngay cả trong nhà Hồng Đào, ví dụ như khi các cháu đang tuổi teen, có thể hay cãi, Hồng Đào thì cãi, nhưng với bà ngoại thì không bao giờ các cháu cãi. Bà nói gì, la hay rầy, các cháu chỉ ngồi cười hề hề và rất nghe lời bà. Hồng Đào nghĩ là vì bà ngoại đã yêu thương các cháu một cách rất tận tình và rất trân tình.

Dù có những lúc tuổi teen các cháu cũng khó chịu, cũng có những điều khiến bà buồn lòng, nhưng mình nghĩ bà ngoại sẽ hiểu. Bà sẽ hiểu và cảm thông cho cháu của mình”, Hồng Đào chia sẻ.

Nghệ sĩ Việt Hương, bằng sự từng trải và thấu cảm, đã chạm đến một sự thật giản dị nhưng sâu sắc của một thế hệ đi trước nên có cách thể hiện yêu thương rất riêng, âm thầm, vụng về, nhưng đầy chân thành. Chị chia sẻ: “Người lớn có cách xin lỗi rất riêng. La mắng xong sẽ hỏi: ‘Rồi giờ nằm đó hoài, không xuống ăn cơm hả?’ Vậy là xin lỗi rồi đó. Vậy là thương đó. Đừng bỏ qua những lời xin lỗi hay cảm ơn, dù nhỏ. Nó thấm đậm lắm.”

Và có lẽ, chính từ những điều tưởng chừng nhỏ bé như vậy, ta mới hiểu: yêu thương không cần đợi đến khi hoàn hảo mới nói ra. Nói khi còn có thể vì sẽ đến lúc ta chỉ ước mình đã nói sớm hơn.

Cục Vàng Của Ngoại là mảnh ghép ký ức của nhiều người Việt những đứa cháu từng lớn lên trong tình thương của bà, từng cảm thấy mình bị thiên vị, từng giận dỗi, rồi lớn lên mới hiểu: tất cả đều là yêu thương.

Với cách kể mộc mạc, nhiều chi tiết “rất Việt”, bộ phim hứa hẹn không chỉ khơi dậy hoài niệm mà còn phản ánh tinh tế cách thế hệ trước nuôi dạy, yêu thương và gìn giữ gia đình.

Phim Cục Vàng Của Ngoại do 856 Pictures, PVH Star, V Pictures sản xuất và CJ CGV phát hành, khởi chiếu tại tất cả các cụm rạp trên toàn quốc vào 17 tháng 10 năm 2025. Suất chiếu sớm vào lúc 18h ngày 16 tháng 10.