Leo Đình Bảo là cái tên quen thuộc trong giới nhiếp ảnh nghệ thuật và thời trang cao cấp Haute couture, Anh còn được biết đến với vai trò người truyền cảm hứng rất tốt cho giới trẻ, bằng nghị lực tự thân luôn vực dậy sau biến cố. \
Leo Đình Bảo luôn làm người yêu mến mình tán phục và ngưỡng mộ về ý chí. cùng lắng nghe chia sẽ của chàng trai đầy bản lĩnh này nhé!
-Xin chào Leo Đình Bảo, được biết anh đã gầy dựng lại sự nghiệp sau biến cố mất trắng và công nợ lớn. anh đã làm điều đó như thế nào?
Xin chào anh, xin chào quý khán giả đang đọc báo. Tôi cũng bất ngờ vì sau một đêm ngủ lại có nhà và có xe (cười). đùa thôi! thật ra tôi bất ngờ vì tình người có thật trong cuộc sống này, khi tôi đang cầm ổ bánh mình ăn cùng con chó của mình và không dám nghĩ đến thức ăn ngày mai có hay không? càng không dám nghĩ đến món nợ khi xây dựng trung tâm đào tạo chụp ảnh vì dịch bệnh đã phá sản. thì tất cả mối quan hệ tôi giúp đỡ ngày xưa không kể công lao lại quay về hỗ trợ tài chính. trong đó có cả người mến mộ tôi rất lâu. các hợp đồng ảnh mở trở lại và tôi không còn phải chi trả các khoảng phí khổng lồ từ công ty như trước nữa. nên tôi phục hồi kinh tế rất nhanh.
-Anh có định mở lại công ty? có ai chống lưng cho anh không?
Hiện tại tôi vẫn giữ công ty về may mặc. còn công ty về nhiếp ảnh tôi sẽ phục hồi sau dịch. mọi cố gắng vẫn đang giữ studio tại Thái Lan trong mùa dịch nặng nề lần 2 này. tôi tự thân vận động, không có đại gia hay ai chống lưng cả. mình cứ hiên ngang giải quyết khó khăn. tự khắc sẽ chuyển vận. cái gì không phù hợp sẽ tự ra đi chừa chổ cái tốt đẹp xứng đáng đến với mình.
-Kỷ niệm buồn trong lần phá sản này chắc nhiều rồi, vậy còn kỷ niệm vui thì sao?
Từ lưng voi về lại xuống chó, tôi mất một nhóm quan hệ. họ nghĩ tôi sẽ chết chắc và tách tôi ra sợ phiền hà, họ không nghĩ tôi sẽ chịu đựng được tổn thương mất mác lớn ấy. nhưng khi tôi quay lại quá nhanh thì tôi vẫn mất thêm nhóm quan hệ nữa. họ ganh với tôi từng thứ tôi có trước họ. tôi thấy vui và hay cười khi nhớ tới. vì tôi sống và làm việc độc lập. nên không ảnh hưởng gì khi mất họ. ngược lại còn thấy khoẻ hơn.
-Những lời tổn thương nào mà anh nhớ nhất?
Tôi có nhớ mâý câu vui lắm. còn tổn thương thì không? vì họ không hiểu thì cứ phán xét. còn tôi thì biết mình thế nào và nắm chắc mục đích từng hành động của mình.
vài câu tôi còn nhớ như là “CEO gì mà bán hàng online? “. “Thằng đó có ngày hôm nay là nhờ tao” . “nó có đại gia chống lưng” .” nó giả nghèo thôi!”
-Anh đáp trả thế nào?
Họ đang phán xét trên nền tảng không hiểu gì về tôi. thì tôi toàn tâm toàn ý chỉ dẩn cho họ hiểu tôi sẽ mất thời gian và tiền bạc rất nhiều. Cứ để hoài nghi trong đầu người không thích tôi và để tình yêu và sự đồng cảm cho người yêu mến tôi!
Càng lớn tôi càng có áp lực về thời gian. nên tôi dành thời gian có ích hơn là việc phân tích với người không thích.
-Ý chí của anh rất cứng cõi. anh đang dự tính điều gì trong tương lai?
Dịch vẫn còn và tôi cố gắng để các tiến độ công việc thuận lợi nhất. còn về phần riêng tôi thì cố gắng giúp những mối quan hệ xung quanh mình một cách tử tế nhất. làm từ thiện và hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ đang mất phương hướng. Tôi cho rằng “Giá trị của mình được tính bằng việc mình làm cho người khác”
-Việc kinh doanh nhiếp ảnh của anh có thuận lợi trong mùa dịch khi quay lại không?
Tôi thấy tốt hơn. không còn chịu áp lực phải chụp để có chi phí chi trả cho hoá đơn mỗi tháng nữa. khi tôi mất hết thì tôi lại thảnh thơi. Bây giờ các sản phẩm của tôi chất lượng hơn. vì tôi thích thì nhận, không thì thôi!
PV