Nhà sản xuất Tường Vi: “Dự án Cục Vàng Của Ngoại như một mối lương duyên”

Mr Ti

Cơ duyên cũng như lý do cho cái gật đầu của chị với dự án phim Cục Vàng Của Ngoại? Mình được đạo diễn thuyết phục hay là ngược lại?

Cơ duyên của tôi với đạo diễn Khương Ngọc thú vị ở chỗ là tôi biết Khương Ngọc nhiều năm rồi nhưng chưa bao giờ thực sự nói chuyện với Ngọc. Đến khi xem phim Chị Dâu thì tôi rất thích. Tôi thấy Khương Ngọc xử lý câu chuyện rất vừa vặn, từ nhân vật đến tình huống đến nhịp phim. Thế là tôi xúc tiến liên hệ và hẹn gặp đạo diễn. Cuộc gặp ban đầu đúng nghĩa là làm quen nhau! Nghe thật hài hước phải không? Nhưng khi đến cuộc gặp thứ hai – ngay ngày đầu tiên đi làm lại sau tết âm lịch, khi tôi nói về những ý tưởng cho dự án mới cũng như mong muốn làm tiếp những câu chuyện về gia đình thì Ngọc kể về Cục Vàng Của Ngoại. Những gì Ngọc kể còn rất sơ khai, nhưng tôi thấy được tiềm năng lớn trong câu chuyện này và tôi biết tôi có thể làm được gì từ ý tưởng đó. Vậy là tôi quyết ngay lập tức: “Mình làm đi”.

Sau buổi gặp này, Khương Ngọc gửi cho tôi đến tận 40 trang tóm tắt đường dây câu chuyện dẫu trước đó tôi chỉ đề nghị Ngọc cho tôi vài trang để gọi là “cho có chữ” bởi tôi thực sự chưa biết Ngọc có thích viết hoặc chịu viết không. Đọc 40 trang đầu tiên đó, tôi nhận ra đôi lần tôi rơm rớm nước mắt. Tôi biết mình đã chọn đúng dự án. Và sau đó Khương Ngọc phát triển câu chuyện cùng với Nguyễn Ngọc Thạch – nhà văn vừa chuyển qua qua công việc của nhà sản xuất phim mà tôi đã biết từ lâu nhưng chưa có dịp làm việc cùng. Cục Vàng Của Ngoại thật sự xuất hiện đúng lúc, đúng thời điểm, đúng mong muốn của từng người. Nó trở thành một mối duyên lành liên kết ba chúng tôi lại với nhau để hiện thực hóa câu chuyện về tình bà cháu đầy thú vị này đến với công chúng.

Nếu không tính phim Chị Dâu, đạo diễn Khương Ngọc cũng chưa có sự thành công lắm ở các phim điện ảnh khác. Chị có e dè?

Tôi nghĩ ai cũng cần có thời gian để lớn lên, trưởng thành. Và tôi cảm nhận được ở Khương Ngọc chỉ qua vài lần trò chuyện độ trưởng thành trong cách nghĩ cũng như sự chín mùi ở tay nghề. Vì thế, tôi rất yên tâm khi mình nhanh chóng quyết định “chốt kèo” với Khương Ngọc mà không hề bâng khuâng. Như tôi nói ở trên, Cục Vàng Của Ngoại là dự án xuất hiện đúng lúc và cho tôi cơ hội gặp đúng người. Còn nếu như không có Chị Dâu thì quả thực tôi chưa biết nhiều về Ngọc, và với tôi, khi chưa biết nhiều về ai đó hoặc đã gặp nhau rồi nhưng tôi cảm thấy chưa chắc chắn thì tôi cần thêm thời gian để quan sát và tìm hiểu chứ tôi không vội vàng quyết định gì cả.

Chúng ta có thể nói nhà sản xuất cũng đồng thời là nhà kinh doanh nên sẽ rất nhạy bén trong việc nhìn thấy mảnh đất tiềm năng để khai thác?

Chính xác là như vậy. Tôi có thể tìm thấy tiềm năng phòng vé của một dự án phim từ rất sớm chứ không phải đợi đến khi có kịch bản hoàn chỉnh hoặc đầy đủ dàn diễn viên. Suy cho cùng, nếu không có độ nhạy bén với thị trường và khả năng cùng kinh nghiệm xử lý câu chuyện thì khó làm nhà sản xuất phim được. Bởi một khi mọi thứ đã được bày biện rõ ràng thì có khi không tới lượt mình, hoặc như thấy tiềm năng nhưng không quyết định nhanh thì lại lỡ mất cơ hội. Tuy nhiên, cũng cần lưu ý rằng làm phim là một quá trình kéo dài nhiều tháng, thậm chí nhiều năm và nó là kết quả của nhiều khối óc, bàn tay tạo nên. Do vậy rất dễ xảy ra sự chệch hướng hoặc thiếu hiệu quả trong việc điều hành dự án dẫn đến thất bại dù dự án có khởi đầu tốt.

Vậy chị ưu tiên yếu tố lợi nhuận hơn hay sao? Còn yếu tố nghệ thuật thì sao?

Điện ảnh là một ngành công nghiệp cần rất nhiều tiền và trí tuệ. Vậy nên, để tồn tại được ở ngành công nghiệp này, mỗi hãng phim, mỗi nhà sản xuất đều hết sức coi trọng việc lời lỗ ở mỗi dự án. Một dự án thương mại thành công khi nó có được sự kết hợp ăn ý của chất lượng tốt, chiến lược quảng bá thông minh và thời điểm phát hành thuận lợi. Mà một bộ phim có chất lượng thì nó đã hội tụ nhiều yếu tố về mặt nghệ thuật, từ cách kể chuyện, diễn xuất, đến dựng phim, âm nhạc…vậy nên sẽ rất khập khiễng khi nói rằng nhà sản xuất bỏ qua hoặc coi nhẹ yếu tố nghệ thuật khi muốn làm phim thành công ở mặt thương mại. Tôi tin rằng với khả năng cũng như kiến thức về kịch bản của mình, tôi sẽ không chọn phát triển phim từ câu chuyện dở và biết tìm được người có năng lực để đồng hành cùng.

Mỗi một người đều có cái tôi khá lớn. Anh Khương Ngọc cũng sẽ bảo vệ quan điểm của mình dưới góc độ chuyên môn của đạo diễn. Có lẽ việc xảy ra mâu thuẫn là điều không tránh khỏi?

Cãi nhau trong lúc làm kịch bản là chuyện bình thường, thậm chí tất yếu. Nhiều người làm cùng nhau sao có thể mong muốn họ nghĩ giống y nhau được, trừ phi làm toán. Với tôi, khoảng thời gian “cãi nhau” lúc làm kịch bản chính là thời gian hạnh phúc, vui vẻ, thẳng thắn nhất. Cả ba chúng tôi ngồi lại với nhau, “cãi” ngày, hết ngày thì chuyển sang đêm, để “đào” cho ra mọi ngóc ngách của mỗi nhân vật cũng như tính cách của từng người trong chúng tôi để tất cả hiểu được điểm yếu điểm mạnh của nhau, để đóng góp cái tốt nhất cho câu chuyện cũng như biết cách mà xử sự khi đồng hành cùng nhau. May mắn cho tôi lần này là ba chúng tôi đều rất thẳng tính, chúng tôi ít khi phải mất thì giờ để nói vòng vo, thảo mai 🙂

 Cục Vàng của Ngoại có sự chung tay của nhà sản xuất Nguyễn Ngọc Thạch, mà Thạch cũng là một biên kịch. Điều này thuận lợi hay sự đối đầu với nhau?

Cục Vàng Của Ngoại là bộ phim sở hữu rất nhiều điều thuận lợi nên mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ và nhanh chóng. Cả tôi và những người đồng hành đều rất yêu quý dự án này từ khi còn sơ khai, có lẽ vì nó chạm đến tình cảm dịu dàng, ấm áp mà mỗi người đều có nên ai cũng nâng niu nó, mong muốn điều tốt đẹp nhất cho nó. Nhà sản xuất Nguyễn Ngọc Thạch không chỉ hiểu về các thuật ngữ chuyên môn ngành phim, biết xây dựng nhân vật và câu chuyện mà còn rất nhanh nhạy về con số nên cả ba chúng tôi phối hợp rất ăn ý trong việc phân tích câu chuyện và những yếu tố liên quan đến việc kinh doanh và thị trường.

Điểm đặc biệt, Cục Vàng Của Ngoại sở hữu thêm một điều thuận lợi nữa là nhận được sự đồng ý của chị Việt Hương, chị Hồng Đào từ rất sớm. Nếu không có hai chị từ sớm thì tôi không nghĩ phim được hoàn thành nhanh như vậy. Đây là một bộ phim mà cả hai chị đại của showbiz Việt lần đầu tiên thể hiện với đầy đủ cung bậc cảm xúc nên tôi rất tự tin vào dự án này như chính niềm tin của tôi dành cho đạo diễn Khương Ngọc, nhà sản xuất Nguyễn Ngọc Thạch khi quyết định ngồi chung một chiếc thuyền.

Cám ơn nhà sản xuất Tường Vi.